Gai yết hầu
( Nhớ Tr.)
Mấy mươi năm không gặp
Mình mỗi đứa một nơi
Giờ xem trang kỷ yếu
Mới hay mày qua đời
Ngày còn trong chủng viện
Vì nắm gai yết hầuMày rải lên mặt ghế
Mà chúng mình đánh nhau
Những chiếc gai ngày xưa
Héo khô trong trí nhớ
Như cựa mình về phía
Ấm tiếng cười tuổi thơ
Mày đi sao vội quá
Đã vợ con gì chưa?
Tao một mình xứ lạ
Cũng phai nhàu nắng mưa
Trong hững hờ xanh cỏ
Gió vô tâm xạt xào
Mày có buồn không thấy
Nén nhang nào của tao?!
Thôi, trách gì con sóng
Xô theo kiếp long đong
Chút trong veo mùa cũ
Tao luôn giữ trong lòng
Nên chiếc gai yết hầu
Bỗng cộm lên chiều vắng
Có gì loang trong nắng
Hình như là nỗi đau