Lòng quạnh đau, những lúc nhìn ra ngoài, không một bóng người, một dấu chân (tuyết lấp hết) cảm thấy cô đơn chỉ còn nghĩ tới bạn hiền nhưng sao xa xôi quá.
Nhớ ngày xưa có bạn
Chẳng thấy chân trời, giãi trắng phau
Cách xa muôn dặm, tuyết gieo sầu
Năm ấy ra đi không bạn tiễn
Chân vùi chờ dấu chạnh lòng đau.
Mùa Đông Tuyết Phủ
Michigan 2010
Huệ 68